Khi ký hợp đồng lao động, người sử dụng lao động phải ghi rõ cho người lao động về tiền lương, thời gian làm việc quy định, ngày nghỉ, nghỉ phép có lương hàng năm, nơi làm việc và công việc thực hiện, giờ bắt đầu và kết thúc làm việc, thời gian nghỉ ngơi v.v. Đặc biệt, các nội dung về tiền lương, thời gian làm việc quy định, ngày nghỉ, nghỉ phép có lương hàng năm phải được cung cấp cho người lao động bằng văn bản.
Khi không nhận được lương hoặc tiền trợ cấp thôi việc, khi bị bạo hành từ chủ lao động hoặc quản lý, khi bị buộc làm việc quá giờ hoặc làm việc cưỡng bức trái ý muốn, người lao động có thể báo vi phạm luật lao động tại cơ quan lao động có thẩm quyền tại nơi làm việc. (Liên hệ: Trung tâm tư vấn khách hàng ☎1350)
Người sử dụng lao động không thể sa thải người lao động mà không có lý do chính đáng. Khi bị sa thải không chính đáng, người lao động có thể nộp đơn yêu cầu hỗ trợ tại Ủy ban lao động địa phương trong vòng 3 tháng kể từ ngày bị sa thải.
Trừ khi người lao động làm việc liên tục dưới 3 tháng, hoặc trong trường hợp bất khả kháng do thiên tai hay sự kiện bất ngờ khác không thể tiếp tục kinh doanh, hoặc trong trường hợp người lao động gây thiệt hại lớn cho doanh nghiệp hoặc tài sản do cố ý, người sử dụng lao động phải thông báo sa thải ít nhất 30 ngày trước khi sa thải, nếu không phải trả lương thông thường ít nhất 30 ngày.
Nhằm để duy trì đời sống về mặt cơ bản cho các người lao động, Luật pháp đã định ra một vạch định giới hạn thấp nhất về tiền lương, đó được gọi là lương cơ bản tối thiểu.
Người lao động làm việc liên tục hơn 1 năm thì có thể nhận được lương nghỉ việc.
Người lao động không thể hưởng lương hoặc trợ cấp hưu trí do người sử dụng lao động bị phá sản được bảo đảm các điều kiện sau đây: